CHÙM THƠ THỨ 17
Bài thơ này cũng được sáng tác hồi Trường tôi sơ tán ở Cẩm Khê Phú Thọ, với
lờ thơ mộc mạc đơn sơ nhưng lại là một mối tình rất trong trắng. Khi Ns. Nguyễn
Chính xem được bài thơ này ông đã phổ nhạc và ca sĩ … đã trình diễn rất thành
công trong các buổi biểu diễn của anh. Tôi xin post llaij video tôi đã làm về
bài thơ này để các bạn cùng thưởng thức 
49. CHÍN RỒI
Hai đứa ngồi giữa
đồi
Trời hoàng hôn tím
sẫm
Anh nhìn em bóc sắn
Lần vỏ ngoài sắn
nâu
Lần vỏ trong sắn hồng
Và trong lòng sắn
trắng.
Ngước nhìn anh yên
lặng
Thấy rồi trong mắt
em
Những câu gì định
nói
"Màu nâu của
núi đồi
Mầu hồng của lứa
đôi
Và tình ta trong
trắng".
Hoàng hôn đã tắt hẳn
Em gục vào vai anh
Ngọn lửa cháy
nhanh nhanh
Anh chất thêm bi cọ
.(*)
Nhìn ngọn lửa tươi
đỏ
Nghe lửa reo lửa
reo.
Củ sắn tay em gọt
Củ sắn tay anh lùi
Đã ngào ngạt thơm
mùi
Chắc chín rồi em
nhỉ
Tình đôi ta cũng
thế
Đã chín rồi em ơi.
Budapest, 23/12/1968
-------------
(*) Bi cọ là phần đầu cuống lá cọ
Đây là bài thơ đầu tôi viết tặng vợ tôi khi tôi còn đang làm NCS tại
Budapesst Hungary. Nói lên vợ tôi quan trọng như thế nào đối với tôi. Tôi đã
hoàn thành sự nghiệp nghiên cứu của mình đằng sau là bóng hình người vợ thân
yêu của mình ! 
50. EM
Em!
đối với anh
là giọng hát
là tiếng nói
là nụ cười
là nguồn vui
là đau khổ.
Không có em
thì đời anh
cây không lá
giữa mùa đông
băng tuyết giá
nặng thân cành.
Em!
đối với anh
là trời xanh
là biển cả
là dòng sông
là đồng lúa
là quê
hương
là ước
vọng
là cuộc đời
Thiếu em
thử hỏi
mảnh đời của anh
đâu còn ý nghĩa!
Ôi! mối tình nào
mà không đẹp đẽ
càng tuyệt vời
khi yêu trọn nghĩa
yêu.
Budapest, 16/01/1969
Cũng trong thờ gian tu nghiệp ở Hungary tôi đã viết
bài thơ này để nói lên quan niệm của tôi về tình yêu. Tôi ví tình yêu lứa đôi
như sông và biển, mối quan hệ khăng khít giữa sông và biển đã đủ cung bậc của
tình yêu và câu kết « Tình yêu chúng mình như sông và biển/mãi mãi muôn đời
tan biến trong nhau » nó là sự thật cả nghĩ đen lẫn nghĩa bóng. Cố NS. Huy
Du đã phổ bài thơ này rất thàng công. 
51. NẾU ANH LÀ DÒNG SÔNG
Nếu anh là dòng sông
Thì em là biển lớn
Anh yêu em như dòng sông yêu biển
Không có biển chờ sông chảy về đâu.
Nếu em là dòng sông
Thì anh là biển lớn
Biển nhớ sông nên mỗi khi chiều đến
Dâng sóng dạt dào đằm thắm hôn em.
Tình yêu chúng mình như sông và biển
Mãi mãi muôn đời tan biến trong nhau...
Budapest, 26/06/1969
|