
Tác giả Minh Hạnh là người đứng thứ tu hàng trên từ trái sang phải. CHA ƠI!
Kính tặng cha tôi
Người
hy sinh ngày 26-12-1972
tại
Khâm Thiên
Cha ơi!
Con về Khâm
Thiên
Đờng phố
thân quen không còn nữa
Hầm sập, nhà
xiêu, ngổn ngang gạch đá...
Nơi đây cha
đã hy sinh!
Con không
thể nào tin
Điều bất
hạnh lớn lao đến thế
Con cần có
cha như cần không khí
Giờ mất cha
Con sẽ sống
ra sao?
Con đứng cúi
đầu
Nhìn cảnh
nhà đổ nát
Nào đâu cây
bàng rợp mát?
Tán xèo ôm
căn hầm cha.
Đâu rồi giàn
hoa?
Hơng thiên
lý bay dịu dàng thoảng nhẹ
Đâu rồi giàn
trầu của mẹ?
Cùng cây
chanh quả nặng trĩu cành
Bom Mỹ đã
vùi sâu, hủy diệt tan tành...
Con đứng
lặng nhìn
Khâm Thiên
đổ nát
Chợt hiểu
nỗi đau thương mất mát
Là nỗi buồn
không phải của riêng ai
Nên cố ghìm
dòng nước mắt tuôn rơi.
Nhng, nỗi
đau quặn thắt giữa tim này...
Con biết
sống làm sao
Khi cha
không còn nữa?
Bỗng con
nghe tiếng gió
Rì rào trên
cây sấu già cô đơn trước cửa
Như lời cha
nhắn nhủ hôm nào:
"Can
đảm lên con, dù gian lao, khổ ải
Hãy tin yêu
Con người sống vị tha nhân ái
Thì dẫu có
chết đi, vẫn sống mãi con ơi!"
Cha ơi!
Xuân đã về
rồi
Giao thừa đã
tới
Thắp nén hương,
con dâng lên,
xin cha nhận
lấy
Con nguyện
sống đúng như lời cha dạy
Cha hãy yên
lòng an nghỉ, cha ơi!
Giao thừa Tết Quí Sửu (Xuân
1973)
Minh Hạnh (Phạm Thị
Cận)
|